Phân Tích Bài Thơ “Xuân Hiểu” – Mạnh Hạo Nhiên
31/12/2020
PHÂN TÍCH BÀI THƠ “XUÂN HIỂU” – MẠNH HẠO NHIÊN
Mục Lục
Xuân hiểu là bài thơ rất nổi tiếng của nhà thơ Mạnh Hạo Nhiên. Nhân một đêm mất ngủ, mình sẽ thử phân tích bài thơ này theo cảm nhận của riêng mình nhé.
晓 <xiǎo>:(hiểu) trời sáng
春眠不觉晓,处处闻啼鸟。
夜来风雨声,花落知多少。
Xuân miên bất giác hiểu,
Xứ xứ văn đề điểu.
Dạ lai phong vũ thanh,
Hoa lạc tri đa thiểu.
Ở Trung Quốc, có một khái niệm được gọi là 春困, nó chính là cảm giác mệt mỏi vào mùa xuân. Ở Việt Nam có lẽ sẽ ít người cảm nhận được sự mệt mỏi này. Nhưng tại Trung Quốc, do đặc thù thời tiết, mùa xuân là mùa thường khiến người ta có những cái ngáp dài khi làm việc, sự tập trung khi làm việc cũng bị giảm hiệu quả phần nào.
Đó cũng chính là lý do mà nhà thơ Mạnh Hạo Nhiên cũng trở nên lơ đãng. Khác với trường phái “dậy sớm để thành công”, Mạnh Hạo Nhiên lại là người thuộc trường phái “cú đêm”. Ông thường thức rất muộn để lướt timeline xem status của bạn bè, thả like dạo và đôi khi là quăng thính cho vui.
Vào một đêm xuân nọ, gió bắc thổi hiu hiu, tuyết rơi dày phủ đầy trên nóc ngôi nhà gỗ của họ Mạnh. Củi trong lò đã cháy gần hết, lượng nhiệt chẳng còn đủ để giữ ấm cho vị chủ nhân cô đơn của căn nhà nhỏ nữa. Đó cũng chính là lúc Mạnh Hạo Nhiên biết mình phải đắp chăn đi ngủ nếu không sẽ chết vì rét mất thôi.
Ông vội vàng với lấy chiếc Ái phong 10 plus để đặt đồng hồ báo thức 7h sáng hôm sau còn phải đi Nhã Nam phỏng vấn xin việc làm. Ném chiếc sờ mát phôn vào 1 góc, Hạo Nhiên ôm gối nhắm chặt mắt nghĩ mình chuẩn bị chìm vào một giấc ngủ thật ngon.
Thế nhưng những cơn gió ngoài kia không cho phép ông được toại nguyện. Gió rít từng đợt, từng đợt, gọi qua khe cửa, gõ nhẹ. Hạo Nhiên trở mình theo từng nhịp của gió, cuối cùng vùng chăn bật dậy. Ông với lấy chiếc Ái Phong, lướt lấy lướt để, thả like, thả thính cho đến khi cơ thể kiệt sức chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, gió ngừng thổi,lũ gà cất tiếng gáy, Ái Phong cất tiếng kêu. Tất cả dường như chẳng thể lay chuyển nổi giấc ngủ của Hạo Nhiên. Cho tới khi, lũ chim khốn khổ thiếu ăn ngoài kia đang kêu gào thảm thiết vì đêm qua tổ của chúng bị gió thổi bay. Hạo Nhiên lúc này do đã ngủ đủ 8 tiếng, cộng thêm tiếng lũ chim ồn ào làm phiền đã vươn mình trở dậy.
Nắng xuân rọi qua ô cửa, tiếng loa phường chậm rãi bản nhạc du dương. Hạo Nhiên nhìn ra bên ngoài, phát hiện bao nhiêu hoa lá cành đã bị gió thổi rụng đầy trên sân vườn. Ông giật mình nhìn đồng hồ, lúc này đã gần trưa mất rồi.
Do dậy muộn và mất cơ hội xin việc làm, ông tức cảnh mà sáng tác ra bài thơ:
Ngủ xuân sáng chẳng biết,
Khắp nơi chim hót riết.
Đêm qua tiếng mưa gió,
Hoa rụng nhiều khôn xiết.
0 Comments