Quyền lực quốc gia tối cao nhất trong thời đại lịch sử Trung Quốc đều là do hoàng đế nắm quyền. Năng lực và phẩm chất của hoàng đế quyết định đường lối của cả một triều đại. Trong lịch sử các triều đại đều xuất hiện rất nhiều các vị minh quân! Ví dụ như Hán Vũ Đế của thời nhà Hán, Đường Thái Tông của thời nhà Đường…nhưng các thời đại này cuối cùng cũng đều rơi vào kết cục bị hôn quân lật đổ. Vậy triều đại duy nhất không có hôn quân trong lịch sử Trung Quốc là triều đại nào? Triều đại này về sau có vận mệnh ra sao?
Vịt quay Bắc Kinh là món ăn được nhắc đến rất nhiều khi nói đến ẩm thực Trung Hoa nói chung và ẩm thực Bắc Kinh nói riêng. Có thể nói: “Vịt quay là món ăn nổi tiếng nhất Bắc Kinh” với lịch sử lâu đời và được bắt nguồn từ xa xưa. Cùng với độ tiếng tăm của nó, từ trăm năm nay đã chất chứa bao nhiêu câu chuyện cùng với kỹ thuật nướng vịt đặc sắc mà ít người biết đến.
Canh là một trong những món ăn quan trọng không thể thiếu trong bữa ăn của người Trung Quốc đặc biệt là đối với người dân miền nam. Người miền nam Trung Quốc có thói quen uống canh trước mỗi bữa ăn, còn người miền bắc thì ngược lại.
Đắc nhân tâm tức là có được lòng người. Sách Mạnh Tử viết: "đắc nhân tâm giả đắc thiên hạ". Câu này có nghĩa là người có được lòng người sẽ có được thiên hạ.
Xuân hiểu là bài thơ rất nổi tiếng của nhà thơ Mạnh Hạo Nhiên. Nhân một đêm mất ngủ, mình sẽ thử phân tích bài thơ này theo cảm nhận của riêng mình nhé.
晓 :(hiểu) trời sáng
春眠不觉晓,处处闻啼鸟。
夜来风雨声,花落知多少。
Ở Việt Nam, tên các quốc gia trên thế giới thường có hai cách gọi. Một là gọi theo phiên âm Hán Việt dựa theo cách gọi của người Hán. Hai là gọi theo phiên âm trực tiếp từ tiếng nước đó sang tiếng Việt hoặc phiên âm Anh Việt. Ví du: Roma có thể gọi là Rô-ma hoặc có thể gọi là La Mã theo âm Hán Việt. Phần nhiều chúng ta gọi tên các nước theo âm Hán Việt vì nghe nó cảm giác gần gũi và dễ nhớ hơn.
Dạo gần đây mình càng nhận thấy có một vài người bạn tưởng chừng là thân thiết lại đang dần dần xa cách mình về mặt tư tưởng. Ngẫm lại không hiểu vì sao trước đây mình đã từng có khoảng thời gian thân thiết với họ. Chắc có lẽ vì thời gian đầu mình cho rằng họ và mình cùng đi trên một con đường. Đường đi càng dài, ta lại càng nhận ra những người có thể đi cùng mình lại rất ít.